Tuesday, April 29, 2008

.............

Phải nói rằng tháng ngày ko a thật sự rất khó khăn.......
....e fải tập wen dần với việc từ bỏ những thói wen.....
-a có còn nhớ khối thuỷ tinh e tặng a......bi h` thì tình cảm mình như viên fa lê vỡ vụn a nhỉ.....
-a còn nhớ mỗi ngày e đều xếp 1 ngôi sao.....và e xếp dc 100 ngôi sao...và ta xa nhau....
....và e còn nhớ món wà a tặng e....con thú bông mà a bảo hãy xem nó như a...để e lun thấy a ở bên e.....
.......Em muốn được có anh dễ dàng như đứa trẻ dễ dàng có được những thứ nó muốn. Em muốn được chở che, muốn được bình yên, muốn được yêu thương và muốn được sở hữu...nhưng đó chỉ là dĩ vãng...là những ảo tưởng e tự vẽ cho riêng mình...
....e đã khóc lóc....e đã đau đớn.... đã vật vã....
....tưởng như mọi thứ sụp đổ wanh mình.....
....e hận a....

One_in_a_milion.jpg picture by thienthannho_album

...Rồi e cũng fải tập đứng dậy.......
....e mò mẫm...lần tìm những mảnh tim vỡ....
....và hàn nó lại bằng nước mắt và nỗi hận.....
....ít ra thì nó vẫn còn đập....đập từng nhịp yếu ớt.........
Ban ngày...cuộc sống vội vã và gấp gáp cuốn e đi....e vẫn cười vui vẻ...vẫn hồn nhiên như ngày nào...vẫn là e như chưa từng bik khóc....vì e chứng minh e mạnh mẽ....ko cần a e vẫn sống.......


Đêm xuống....ánh sáng tắt dần....chỉ còn e trong căn fòng trống....wạnh hiu....trống vắng....kí ức ùa về như cơn xoáy....xoáy e trong dòng nước....e cắn chặt môi cố ko bật ra tiếng....chỉ vì e mún mạnh mẽ.....vì e bướg bỉnh và cố chấp....

Và em.....và anh....và khoảng cách.......là những khi ánh mắt chạm nhau...way đầu như ko bik như ko thấy như chưa từng wen.......


Bây h` e sống tốt hơn ngày xưa.....e mạnh mẽ hơn...từng trải hơn....e thấy yêu wí cuộc sống này hơn....e thấy fải trân trọng hơn những ng` mà mình iu thương....vì sẽ ko bao h` e buông tay họ ra nữa....chỉ khi nào họ thật sự muốn rời xa e mà thoy........E đã hiểu đừng wá cố níu kéo 1 điều j`...khi điều đó ko thuộc về mình....e đã hiểu rằng cuộc sống ko bao h` đơn giản như e nghĩ....ko cho không ai 1 cái j`....và cũng ko dễ dàng cho ai 1 thứ j`...

dandelion.jpg picture by thienthannho_album
Ước như mình là hoa bồ công anh........chỉ cần gió thổi wa.......và hoa tung mình vào gió........nhẹ nhàng giữa tầng không.......thoả sức nhảy múa uốn lượn...... dc bên gió hồn nhiên và vô tư.......



Ước như mình là cát.......nhỏ bé ko ai để ý....có thể trốn ở bất kì đâu....có thể len lỏi ở bất kì nơi nào.....nhưng ko bao h` thoát dc sóng biển.....vì biển có thể luồn vào lòng đất...bảo bọc và che chở.......

47a11dd7_heart_019.jpg picture by thienthannho_album

Và e sẽ chờ đợi 1 cơn gió....ko fải anh....

Monday, April 21, 2008

To~ ti`nh Kie^~u U'c










Tuesday April 22, 2008 - 01:47pm (ICT)









Comments

(1 total)















chi lam mat o dau, cho nao, lam sao mat, ai lay ,di voi ai, hui nao ( hinh nhu em hoi hoi nhieu thi phai ^^! ) nhung muh zu seo em cung huong huong chi zam' ^^ chi em co len nghen , em lun ben chi , nho chi nhiu zam' T_____T hum bua goi cho chi ma nghe co tieng pa nao len tieng pa noi 1 cau het suc zo zjn : so may khy khach vua goi hin ko lin lac duoc, xin quy khach vui long goi lai sau ,mau' len toi' nao~ lun T___T, nho'' chi nhiu nhiu nhiu zam'( zoi' chi H. nua~ ) ke thu cua em ^^


Tuesday May 6, 2008 - 05:07am (PDT)



















You must be a member of Yahoo! 360° to comment on this blog entry.








Friday, April 18, 2008

Friday, April 11, 2008

Chu¥€n †inh £¥ & ¶\¶uoc

Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút Nước nào"
Chủ hỏi: "Được, cho ngươi Nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?"
Ly đáp: "Chắc vậy!"

Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.

Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là 'an bài' của duyên phận.

Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ Nước ra đi, tôi không cần nữa!"

Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.

Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa.

Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân trọng ?
Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?